Các nhà khoa học thuộc Viện Công nghệ Massachusetts (MIT) phát minh ra “SuperLimbs” (Siêu tay siêu chân) có thể giúp các phi hành gia đứng dậy khi ngã.
Theo một nghiên cứu của Đại học Michigan, lực hấp dẫn của Mặt trăng chỉ bằng 1/6 lực hút trên Trái đất, nên việc giữ thăng bằng của các phi hành gia trở nên khó khăn. Trong lịch sử thám hiểm, 12 phi hành gia tham gia sứ mệnh Apollo trước đây của Cơ quan Hàng không Vũ trụ Mỹ (NASA) đi bộ trên Mặt trăng đã ngã 27 lần và thêm 21 lần suýt ngã.
Khi phi hành gia Charlie Duke bị ngã trên Mặt trăng vào năm 1972 trong khi thực hiện các thử nghiệm trên vệ tinh này, ông đã mất 3 lần mới đứng dậy được. Nghiên cứu phát hiện ra rằng sự cố ngã thường xảy ra hơn khi các phi hành gia đang thu thập mẫu hoặc sử dụng các công cụ.
Hai “chi phụ” đằng sau có thể giúp phi hành gia dễ dàng đứng dậy khi ngã trong môi trường ít trọng lực. (Ảnh: MIT).
Đứng trước yêu cầu NASA sẽ sớm đưa con người trở lại Mặt trăng và thực hiện các nhiệm vụ chưa từng làm trước đây như xây dựng căn cứ cho người ở hay thực hiện các chuyến đi dài hạn, trong suốt một thập kỷ, ông Harry Asada – một giáo sư tại MIT – nung nấu ý tưởng về một bộ đồ có khả năng hỗ trợ các phi hành gia khi ngã. Kể từ đó, SuperLimbs ra đời.
Theo bà Ana Diaz Artiles – trợ lý giáo sư kỹ thuật hàng không vũ trụ tại Texas A&M, việc trang bị thêm hai chi phụ nằm trong ba lô sau lưng hỗ trợ phi hành gia đứng dậy có thể giúp các phi hành gia tiết kiệm năng lượng. Bên cạnh đó, bụi Mặt trăng “siêu độc” nên việc lăn trên bề mặt vệ tinh này khi phi hành gia cố gắng đứng dậy có thể gây hại cho phi hành gia.
Ông Erik Ballesteros – một nghiên cứu sinh tại MIT đồng thời tham gia thiết kế – cho biết hệ thống SuperLimbs cần được cải tiến thêm một chút, nhưng ông hy vọng nó sẽ sẵn sàng để ứng dụng vào tháng 1, khi nó giúp một ma-nơ-canh đứng dậy từ tư thế nằm sấp.
Với sự phát triển của công nghệ, ông Erik hy vọng trong vòng một hoặc hai năm tới, hệ thống sẽ sẵn sàng để ứng dụng cho con người, nhưng trước tiên nhóm nghiên cứu cần tìm hiểu rất nhiều về vấn đề an toàn. “Chúng tôi không thể chỉ dùng băng keo và ghép mọi thứ lại với nhau; chúng tôi phải rất chính xác và rất cẩn thận”, vị nghiên cứu sinh cho hay.
Ngoài ra, nhóm nghiên cứu có thể đối mặt với nhiều thách thức khác. Tiến sĩ Jonathan Clark, giáo sư lâm sàng về Thần kinh học và Y học Không gian tại Cao đẳng Y Baylor, người từng là bác sĩ phẫu thuật cho phi hành đoàn trong 6 chuyến bay tàu con thoi của NASA, nói với CNN rằng môi trường khắc nghiệt của không gian – từ nhiệt độ, đến các hạt gây ô nhiễm như bụi, bức xạ điện từ – có thể khiến việc phê duyệt công nghệ này để sử dụng ngoài không gian trở nên tốn kém và kéo dài lên tới hàng năm.
Bên cạnh tác dụng nâng đỡ phi hành gia, nhà nghiên cứu Ballesteros cho biết các chi phụ này có thể giúp phi hành gia di chuyển nhanh hơn hoặc nhóm đang nghiên cứu để tận dụng nó hỗ trợ các nhiệm vụ như khai quật, xử lý mẫu và xây dựng.
Trong lịch sử thám hiểm không gian, các phi hành gia Apollo 17 giữ kỷ lục về thời gian đi bộ trên Mặt trăng lâu nhất, với 7 giờ 37 phút.
Theo Báo Tin tức
Print